Người vợ đã cố gắng chịu đựng để gia đình được hòa thuận nhưng một bàn tay không thể vỗ thành tiếng và sự vô tâm, tính gia trưởng của người chồng đã khiến bà Mẫn kiên quyết ly hôn. Sống chung mấy chục năm ròng cũng như tuổi cũng không còn quá trẻ nhưng Chế độ tài sản của vợ chồng ở mỗi quốc gia và trong cùng một đất nước ở các giai đoạn phát triển là khác nhau. Ở Việt Nam, từ năm 1945 đến nay đã có nhiều quy định về chế độ tài sản của vợ chồng: Từ chế độ cộng đồng toàn sản, Luật HN&GĐ năm 1959 không Lén giấu quỹ đen sau lưng vợ, anh chồng tá hỏa vì sự cố không ngờ - Cái giá của việc giấu quỹ đen đó nha mấy anh chồng, trời biết nên trời phạt lun nha. - Các chị vợ, sự thật đã chứng minh là quỹ đen của các ông chồng không chỗ nào là không có, nên càng phải Còn tự Hóa Kị là tự mình trói buộc mình, khiến cho quan hệ vợ chồng rơi vào tình trạng khó duy trì, dễ xảy ra trắc trở; đây là do EQ không cao, khiến cho mối quan hệ rơi vào vũng sình lầy hoặc băng giá, nhưng lúc tác động của tự Hóa Kị không còn thì băng giá cũng tan nhanh! Yêu vợ yêu con anh ta cố gắng làm việc để có tài chính khấm khá hơn, cho cuộc sống của vợ con tốt hơn. Các bà vợ nên trân trọng tình yêu và trách nhiệm ấy của chồng với gia đình. 7483. Vợ chồng tôi cưới nhau được 9 năm. Hôn nhân của chúng tôi gói trong 2 chữ "hài lòng". Chúng tôi hài lòng về nhau, hài lòng với một cậu con trai gần 8 tuổi và bé út 4 tuổi xinh xắn, đáng yêu. Thời điểm mới cưới, chúng tôi đều vừa tốt nghiệp ra trường. Tôi làm hợp đồng cho một doanh nghiệp nhà nước. Còn anh gửi đơn thi tuyển khắp nơi. Cuộc sống vất vả nhưng nhà chúng tôi không bao giờ thiếu vắng nụ cười. Chúng tôi chia sẻ với nhau mọi điều và hoàn toàn tin tưởng vào tương lai vì anh vốn rất thông minh và nhiều khát vọng. Sau này, khi anh đã thành công thực hiện được ước mơ của mình, tôi tình nguyện lui về làm vợ hiền, là hậu phương vững chắc cho anh. Từ khi kết hôn, tôi chỉ biết hy sinh cho chồng con mà quên mất tự chăm sóc bản thân Ảnh minh họa TD. Ngày ngày, tôi đều dậy từ sáng sớm lo bữa ăn cho chồng con, đến cơ quan an phận làm nhân viên văn phòng đơn giản, hết giờ lại trở về nhà cơm nước. Tôi không nhớ đã bao lâu rồi tôi không mặc một bộ váy đẹp, xịt chút nước hoa, gọi điện hẹn hò cà phê cùng bạn. Bởi hầu hết thời gian của tôi, từ lúc mở mắt đến khi nhắm mắt chỉ có gia đình nhỏ của mình. Ai nói gì mặc ai, tôi ương bướng với lựa chọn của mình. Miễn là tôi thích, tôi hài lòng, tôi thấy cuộc sống chỉ cần cứ mãi thế này là hạnh phúc. Chồng tin tưởng, chiều chuộng, để cho tôi tự mình thu xếp mọi việc trong nhà. Tôi gọi đó là yêu và tôn trọng. Sau này, tôi nhận ra là không phải. Chẳng qua đàn ông họ thấy vợ tự lo được nên phó mặc cho vợ muốn làm gì thì làm, miễn là mọi việc nằm trong cái khung họ dựng lên, trong khuôn khổ mà họ muốn. Tiếc là đợi đến lúc tôi nhận thức được rõ ràng thì cũng muộn rồi. Sự nghiệp của chồng tôi ngày càng phát triển, đồng nghĩa với việc nó chiếm nhiều thời gian của anh hơn. Tôi thương chồng vất vả nên càng cố chăm chút gia đình, không muốn anh bị xao lãng vì những việc cỏn con. Tiền anh cầm về, tôi đều cố gắng chi tiêu không phung phí để anh hài lòng vì đã cưới đúng người. Có người vợ biết vun vén chẳng phải là phước lớn của người đàn ông hay sao? Khi chồng cằn nhằn, nói tôi tiết kiệm quá, ngoài con cái nên để ý chăm chút cho bản thân, đừng chi tiêu gì cũng phải cân đo tính toán, đừng để anh bị mọi người trách là không quan tâm đến vợ… thì tôi lại nghĩ anh xót tôi nên nói vậy, tôi càng yêu anh hơn. Một ngày, tôi tình cờ phát hiện trong máy tính của anh, phần lịch sử tìm kiếm có chứa rất nhiều thông tin tìm hiểu về nhẫn và váy áo phụ nữ. Tôi hí hửng, vui mừng vì chúng tôi sắp kỷ niệm 9 năm ngày cưới. Chắc anh muốn làm tôi bất ngờ, mua tặng tôi món quà thật ưng ý. Từ hôm đó, tôi thường xuyên để ý với sự háo hức không giấu giếm. Tôi muốn biết xem cuối cùng, anh quyết định mua gì tặng tôi. Và tôi đã khóc vì hạnh phúc khi tìm thấy chiếc nhẫn kim cương rất đẹp anh giấu sâu trong đáy túi. Tôi mở chiếc hộp sáng trưng ấy ra, ngắm mãi không chán viên đá rực rỡ, sang trọng kia. Ngày tôi mong đợi cũng đến. Tôi chăm chút mâm cơm thật đẹp, giục hai con tắm từ sớm, tìm trong tủ bộ quần áo ưng ý nhất mặc lên người để đợi anh về. Hôm nay, hiếm hoi có ngày anh về sớm hơn mọi khi, vui vẻ ôm tôi, hôn 2 con rồi ăn cơm. Cả buổi tối, tôi sống trong cảm giác vừa hồi hộp, vừa ngọt ngào hạnh phúc. Ngày cưới, chúng tôi đều là sinh viên nghèo vừa ra trường, làm sao dám mơ tặng nhau những món quà đắt giá. Giờ đây, sau 9 năm kết hôn, được anh đeo vào tay chiếc nhẫn xinh đẹp, lấp lánh, những hy sinh và tình yêu tôi dành cho anh còn gì xứng đáng hơn. Trái ngược với tâm trạng phấn khích của tôi, anh rất bình thản, suốt cả buổi không nhắc gì đến ngày kỷ niệm, cũng không đả động đến món quà tôi hết lòng trông đợi. Cuối cùng nhịn không được, tôi đưa mặt mình sát vào anh "Không có gì định nói với em sao?". Nhìn ánh mắt đầy ý hỏi của anh, tôi chột dạ - Anh quên thật à? Ngày cưới của mình? - Ôi, anh quên. Xin lỗi vợ, cuối tuần anh đưa mấy mẹ con đi chơi bù được không? Tôi sụp đổ, cố không tin vào thứ cảm giác tệ hại đang dần dần thâu tóm lấy mình - Còn cái nhẫn? Em thấy chiếc nhẫn trong túi anh… - À, anh mua hộ đứa ở cơ quan. Nó nhờ mua để cầu hôn bạn gái. Nhân viên nhờ sếp đi mua nhẫn? Còn cầm hộ tận mấy ngày trong túi? Tôi không nói được nữa, nước mắt cứ theo nhau lã chã rơi. Tôi yêu anh lâu như thế, còn không hiểu biểu hiện của anh lúc này hay sao? Anh đang nói dối tôi, anh đã học cách nói dối trơn tru, quen thuộc này từ lúc nào? Lâu nay tôi quá tin anh, quá tin vào sự hy sinh của tôi và cách mà anh ghi nhận. Không cam tâm nên những ngày sau đó, tôi lên kế hoạch theo dõi anh và không khó để phát hiện anh đang hẹn hò với một cô nhân viên trẻ đẹp trong công ty. Chiếc nhẫn kia hẳn nhiên là anh dành tặng cho cô gái có vóc dáng lụa là, bàn tay như ngọc kia. Nó thực sự quá đẹp để có thể phù hợp với đôi bàn tay vất vả của tôi. Đứng trước những chứng cứ rõ ràng tôi đưa ra, anh không chối cãi. Anh thừa nhận anh sai với tôi. Anh biết ơn tôi, tôn trọng tôi nhưng anh không còn yêu tôi nữa "Hôn nhân của chúng mình làm anh bị ngợp. Em chăm anh, em giành làm hết mọi việc, khiến anh thấy cảm thấy mình không còn cần thiết trong ngôi nhà của chính mình nữa. Em mài mòn hết sự mạnh mẽ của một người đàn ông. Em nói em yêu anh nhưng em hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của anh, sở thích của anh. Anh cũng muốn được hãnh diện với mọi người. Mỗi lần đi cùng em, anh đều bị trêu là giám đốc muốn giữ vợ nên không cho vợ ăn diện, tiền để đâu mà không mua cho vợ được cái váy đẹp. Trong khi anh mua cho em, em đều càu nhàu phí phạm. Đưa tiền thì em cất đi để dành. Em hiểu không, tình yêu chỉ tốt thôi chưa đủ". Tôi chỉ biết ngồi im nghe anh nói, nước mắt không ngừng rơi. Đang ở vị thế của quan tòa, tôi bỗng chốc bị đưa ra trước vành móng ngựa. Tôi đột nhiên nhận ra rất rõ ràng, anh không sai, chính tôi mới là người phải chịu trách nhiệm khi đẩy cuộc hôn nhân của chúng tôi đi đến bước này. Tôi đã sai khi chỉ biết hy sinh mà quên đi rằng, đàn ông không cần thêm một người mẹ. Tiếc thay, khi hiểu được điều này cũng là lúc tôi nhìn ra được trong mắt anh ấy không còn tình yêu dành cho tôi nữa. Bất cứ lúc nào cuộc sống cũng có thể đánh bạn một cú thật đau và khiến bạn rơi vào tình thế không thể cứu vãn. Để rồi sau đó, thứ mà bạn lượm lại được sau tất cả hy sinh, chỉ là vỡ vụn. Theo Dân trí Cuối mùa thu, phim trường ngày càng lạnh, Cố Khấu vừa xong cảnh quay đã lạnh đến rùng mình, chạy ra chỗ ngồi mặc áo cô, đồng nghiệp đang nghịch di động bên cạnh nói “Điện thoại của cô vừa kêu đấy.”Mới đầu Cố Khấu còn không để ý, thuận miệng “Chắc là em trai tôi gọi.”Đồng nghiệp lại nói tiếp “Là số lạ! Coi chừng là bọn lừa đảo.”Nghe thế, cô gái bắt đầu hoảng sợ. Số điện thoại riêng của mình rất ít người biết, chỉ lưu mỗi số em trai. Ngày thường ngoại trừ em ấy ra cũng chỉ có một người gọi vào số này. Mà người này cô không dám lưu số. Cố Khấu hỏi đồng nghiệp “cô có nghe không?”cô nàng lắc đầu, vẻ mặt kiêu ngạo “ Tôi chặn luôn số rồi, cuối cùng cũng không gọi tới nữa, thấy tôi thông minh không?”Cố Khấu tức đến hộc máu, vội vàng gọi lại. Tiếng " đô đô " vang lên rất dài, cuối cùng cũng có người nghe. Cố Chính Tắc lạnh nhạt “9 giờ tối nay đến bãi đỗ xe.”Cố Khấu không biết Cố Chính Giới đến thành phố S lúc nào, càng không biết anh ta tới đây làm gì nhưng cũng không dám hỏi nhiều, nghe được tiếng kim chủ còn cảm thấy may mắn, chỉ nói “ Được, được.”Dù sao Cố Chính Giới cũng không phải là loại t*ng trùng lên não, bằng không cũng không thể oai phong một cõi mấy năm nay. anh dừng một chút, nhạy bén phát hiện cô không giống mọi ngày “Sao vậy?”Cố Khấu đương nhiên không thể nói chân tướng sự việc, vội vàng “không sao, em đang đóng phim.”Cố Chính Giới luôn luôn lười nghe mấy việc vô nghĩa này, biếng nhác mà “ừ” một tiếng, cúp điện Khấu không dám bắt kim chủ phải chờ mình, cũng không thể tùy tiện xin nghỉ sớm, lại càngkhông có khả năng sẽ để nam nữ chính phải chờ một nghệ sĩ nho nhỏ là cô, đành phải tập trung tinh thần nghiêm túc đóng phim, may mắn gần 9 giờ đã hết cảnh hôm gian Cố Chính Giới luôn tính bằng giây, tài xế của anh cũng hết sức đúng giờ, mới 8 giờ 55 phút đã đỗ trong bãi đỗ xe khách sạn. Thấy anh, Cố Khấu trang bị võ trang hạng nặng nhanh chóng chui vào xe nhưng vẫn cảm thấy lạnh, rụt cổ vào trong cổ áo. Tài xế nhìn kính chiếu hậu, thấy vậy chu đáo hỏi “Có cần tăng nhiệt độ điều hòa lên một chút không, Cố tiểu thư?”Tài xế biết cô đã lâu nhưng vẫn rất khách sáo, chỉ coi đây như một khách hàng bình cùng Cố Khấu trực tiếp bị Cố Chính Giới kéo vào khách sạn. anh vừa ra ngoài, Cố Khấumột mình trong phòng tổng thống lăn tới lăn lui, nghiên cứu hoa văn trên thảm một rồi rồi lại nhìn thực đơn phòng bếp, chán muốn chết, cuối cùng mở công cụ tìm kiếm “Kim chủ của tôi đến muộn, làm sao bây giờ?”Các bạn hữu ở võng tuyến bên kia vung tay chỉ điểm giang sơn, top comment chính là “Vấn đề này sao chim hoàng yến lại thắc mắc thế? nói thẳng ra thái độ phục vụ của cô có một chút thành ý có được không! Kim chủ vung tiền cho cô, đến muộn một chút thì làm sao?”Võng hữu này đủ tàn nhẫn, khóc-ing TT Cố Khấu khẽ cắn môi, đi tắm rồi thay đồ, chờ đến căng da dầu, ngồi trên giường chờ kim chủ lâm khái do lần đầu tiên với Cố Chính Giới quá không êm ái cho nên đến bây giờ, mỗi lần ở phòng xa lạ mặc khăn tắm, Cố Khấu luôn cảm thấy sợ hãi. anh là kiểu người sẽ khiến người khác có cảm giác khẩn trương và xa lạ, giống như sẽ khôngbao giờ theo thời gian mà thay đổi. trên thực tế, quan hệ giữa bọn họ đã giằng co hai năm, nhưng mỗi lần Cố Khấu nhìn thấy Cố Chính Giới đều cảm thấy cổ họng phát khô, chân tay luống cuống, giống hệt như hồi bé biết điểm bài kiểm tra toán học rõ ràng không đạt tiêu chuẩn nhưng lại bị ép phải tham gia thi thử Olympic Khấu nắm chặt tay, chờ mãi chờ mãi, thế mà lại ngủ luôn rồi...một giây trước khi chìm vào giấc ngủ, cô mơ mơ hồ hồ nghĩ Hôm nay sẽ mơ thấy gì nhỉ? Ác mộng tai nạn xe cộ luôn lặp đi lặp lại? Khi mình đang ngồi thẫn thờ ngoài hành lang bệnh viện?Hay khi bị ngã trước ống kính đầy xấu hổ, giả danh thành em trai khiến lớn giận đến nghiến răng?Cuối cùng cái gì cũng không mơ thấy, cô đóng phim đã quá mệt mỏi, giường kingsize vừa êm vừa lớn. Thoải mái quá, hơn một tháng rồi chưa được ngủ say như vậy. Ngủ một mạch cho đến khi điện thoại ong ong kêu lên, Cố Khấu mơ mơ màng màng ấn nút nghe “ Ừ... "Giọng Cố Chính Giới vang lên “ Sang phòng 1907.”1907, chính là phòng bên cạnh, Cố Khấu mất một lúc lâu mới phản ứng, “À?”Kim chủ nói tiếp “ Vừa họp xong.”thì ra người này vẫn ở trong phòng kế bên mở hội nghị, căn phòng tổng thống xa hoa này chỉ là nơi cho chim hoàng yến như mình chờ đợi. Phong cách của kẻ có tiền thật đúng là khiến người khác cạn Khấu mặc thêm áo khoác ra ngoài, cửa phòng khép hờ. Thế nhưng cô vẫn gõ cửa rồi mới đivào. Cố Chính Giới đang đứng trong phòng lật xem văn kiện trong tay, thấy có động giương mắt nhìn qua, cô gái theo bản năng đứng thẳng kết thúc hội nghị xong, Cố Chính Giới vẫn còn đang mặc tây trang đen ra trời sinh khuôn mặt anh ta có nét hung tàn. một thân tây trang thẳng thớm càng khiến bịhắn tăng thêm phần hung bạo. Con ngươi lại vừa tối vừa sâu, ánh mắt như rắn độc đang thè lưỡi, nhìn lướt qua mặt Cố Khấu, cuối cùng hỏi “Tắm rồi?”không hề hỏi “ đã ăn chưa ” hay “ Gần đây thế nào”, đi thẳng vào vấn đề chính, so với pháo đạm càng mạnh mẽ hơn, so với đi chơi gà lại càng không thèm che giấu. Cảm giác quen thuộc này lại tới nữa rồi..Cố Khấu cảm thấy mình như một con mồi đang được rắn hổ mang nuôi qua hiện tại tính tình chim Hoàng Yến vẫn rất tốt, cô cười tủm tỉm gật đầu, nằm lên giường chờ Cố Chính Giới tắm rửa. Tiếng nước chảy không nhanh không chậm trìn nhà tắm chậm rãi truyền vào tai Cố Khấu, cô từ từ trở nên khẩn trương, nắm chặt đầu ngón tay nói với chính mình “sẽ không quá đau đâu,không phải sợ, không phải sợ… Cố tình càng tự cổ vũ, bản thân lại càng hãi. Tuy khuôn mặt Cố Chính Giới nhìn qua có chút tàn nhẫn, tính cách cũng lãnh đạm thế nhưng đối đãi với người khác vừa ôn hòa vừa chu toàn. Chẳng qua khi ở trên giường lại không phải người biết thương hoa tiếc ngọc, kích cỡ hai người lại không phù hợp cho nên lúc vừa bắt đầu, Cố Khấu thường xuyên sẽ đau đến nỗi khóc cạn cả nước mắt, về sau dần dần sẽ thoải mái cả hai người họ đều bận rộn đến nỗi chân không chạm nổi đất, tính ra đã hai ba thángkhông gặp mặt, nghĩ đến chuyện sắp tới, Cố Khấu lại cảm thấy da đầu tê Chính Giới mặc thêm áo choàng dài đi ra, thấy người trong phòng đưa lưng về phía mình, hình như đang cúi đầu chơi điện thoại trên giường, cô cũng đang khoác áo tắm giống anh, là đồ của khách sạn. Khăn choàng vừa dày vừa mềm mại trên người cô giống hệt áo ngủ của trẻ con, thế nhưng vòng eo mảnh mai lại được phác họa rất rõ ràng, dáng người rất dĩ lúc trước Cố Khấu đang đi thành phố điện ảnh đóng phim, anh cũng không biết tình nhân nhỏ đến thành phố S khi nào, chỉ khi nghe thư kí báo cáo lộ trình đoàn phim, anh mới biết thân có khả năng khống chế dục rất mạnh, Cố Khấu tự ý làm theo ý mình như vậy, anh ta tự nhiên có phần không nhưng khi nhìn bé con dám rũ bỏ mình, tức giận cũng từ từ nguôi ngoai, thậm chí còn có chút sung Khấu bị đôi tay dính đầy bọt nước chạm vào lưng, lúc này nhanh chóng ngoan ngoãn theo động tác của anh mà nằm Chính Giới đang đứng ở trước giường nhìn mới phát hiện vừa rồi cô gái không có nghịch điện thoại, trong tay trống trơn, vừa rồi đang ngẩn người sao!Cố Khấu mở to hai mắt nhìn kim chủ của mình, từ góc độ này, anh thật sự rất dúm tóc hơi ướt mà chồng lộn xộn lên nhau, nếu không biết đây là tổng giám đốc Cố hắc ám, hẳn là một người đàn ông hết sức anh tuấn, gợi định cởi thắt lưng áo tắm, cô bị Cố Chính Giới giữ tay lại “Đừng cởi.” Thể loại H+ quen thuộc, 1V1 quen thuộc, văn phong ngọt lịm sâu rănggSố chương 84Edit MochiiConvert Vespertine​Từ mối quan hệ kim chủ và chim hoàng yến, cô cứ gọi kim chủ "Cố tiên sinh", kim chỉ thì cứ ở khách sạn chờ cô đến; thế mà chẳng hiểu ra sao tình cảm của hai người vốn chỉ ở mức độ bao dưỡng-được bao dưỡng lại như cưỡi hoả tiễn vèo vèo bay lâu về sau, Cố Khấu mới mơ mơ hồ hồ nghĩ" Sao mình lại thành bà Cố được " Tags doc truyen vo chong co gia Vợ Chồng Cố Gia vo chong co gia full vo chong co gia prc Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn Cung Quảng HằngTrạng thái Đang raSố chương 83Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 2 năm trước Thể loại Tiểu thuyết tình yêu, đôi lứa 1V1, phong cách ngọt ngàoSố chương 84Biên tập MochiiChuyển đổi VespertineBan đầu, khi cô gái và chàng trai chỉ có mối quan hệ giữa một chủ và một người hầu, cô thường gọi anh là "Cố tiên sinh" và anh đợi cô tại sạn. Nhưng không hiểu vì sao, tình cảm của hai người từ bao giờ đã vượt qua giới hạn của một mối quan hệ bao dưỡng bình thường và trở thành tình yêu cháy một thời gian dài, Cố Khấu mới nhận ra rằng" Vì sao tôi lại trở thành bà Cố được nhỉ?" Cố Khấu không biết kim chủ muốn làm gì, nghe lời buông tay. Cố Chính Giới một tay vuốt ve bên hông cô, nhiệt độ nóng bỏng truyền tới, cách áo tắm dài chạm vào da thịt khiến ai đó run lên. Rất lâu rồi hai người chưa gặp nhau, trước cảm giác xa lạ này, cả người tiểu tình nhân cứng ngắc. So sánh với cô, Cố Chính Giới lại hết sức thong thả ung dung mà hưởng thức món khai vị. Từtrên cao nhìn xuống, mân mê vào trong áo tắm của tiểu bạch thỏ, lòng bàn tay hơi ẩm ướt thỉnh thoảng lại chạm vào nhũ hoa. cô gái không nhịn được nhắm mắt lại, lông mi tinh tế cũng lay động theo. Cắn cắn môi, không dám mở mắt, thế nhưng vẫn cảm nhận được hơi thở nóng bỏngtrên gò má mình, Cố Chính Giới đang cười nhạo sao?! thật ra mấy năm nay, Cố Khấu cũng nhận ra nếu bản thân càng khẩn trương, kim chủ lại càng thêm hứng thú. Tuy rằng đã thử thay đổi nhưng vào lúc này, tiểu tình nhân vẫn rất lo lắng, đành phải nhỏ giọng mở miệng, hy vọng lát nữa kim chủ sẽ nhẹ nhàng với mình một chút, “ À…” Chưa kịp nói hết, hai ngón tay người kia đã nhéo nhẹ vàp mũi, giọng Cố Chính Giới có chút khàn, “Gọi tên.” cô gái mở to mắt, nhút nhát sợ sệt mà nhìn người đàn ông đang đè lên mình, thử thăm dò “Cố tiên sinh…” Ngay lập tức bị môi đôi môi ấm áp phủ lên miệng. Cố Khấu theo phản xạ mà nhắm mắt lại Kim chủ vừa cắn vừa liếm, không nhẹ không nặng mà nghiền nát mân mê, đầu lưỡi công thành đoạt đất khiêu khích bên trong khoang miệng mẫn cảm bé con. Hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, cô nghe thấy giọng nói khàn khàn gợi cảm của Cố Chính Giới “Ngày mai có đi không?” Sắc mặt cô gái ửng hồng, mơ mơ màng màng mà nói giọng mũi, nũng nịu như mèo con ” Có… Sáng mai phải đóng phim. Cố tiên sinh… em không thở được…” Đương nhiên lúc này Cố Chính Giới sẽ không để ý đến yêu cầu của tiểu tình nhân, chỉ “Ừ” mộttiếng, không chút nào để ý. Đại khái cũng không nghe lọt lỗ tai một từ nào, ngược lại một bàn tay bóp cằm người dưới thân, dùng lực mà bắt cô mở miệng, chỉ có thể để mình tra tấn. Cố Khấu vừa mới “A” một tiếng, đầu lưỡi đã bị người đàn ông quấn lấy cắn nuốt. Cố Chính Giới ngày nào cũng hút thuốc, rượu cũng uống không ít. Da thịt thân cận như vậy, hơi thở càng thêm phảng phất mùi rượu và thuốc, so với cường thế mọi ngày, càng thêm bá đạo. Đầu Cố Khấu choáng váng, hơi thở rối loạn, đai áo tắm tuột từ lúc nào không hay, lộ ra hai luồng mềm mại trước ngực, nụ hoa phấn nộn bị cọ sát sớm đã cứng rắn, chói mắt mà đứng thẳng trên da thịt trắng như tuyết của cô gái. Cố Khấu phát hiện miệng cũng đang bị ai kia chơi đùa gắt gao, vốn dĩ khuôn mặt vì thiếu dưỡng khí mà hơi ửng hồng lập tức “Oanh” một chút đỏ bừng. Vốn dĩ biết không có gì phải thẹn thùng thế nhưng chim Tiểu Bạch Thỏ vẫn không nhịn được mà xấu hổ, định lấy tay che ngực nhưng Cố Chính Giới đã nhanh chóng giữ lại, cúi người cắn đóa hồng mai cứng rắn kia. Cố Khấu chỉ cảm thấy vật nhỏ trước ngực đang bị ngậm liếm ướt át, không kìm được tiếng rên rỉ “A… Đừng cắn mà…” Cố Chính Giới đang bận liếm láp hai luồng tuyết trắng mềm mại, nghe vậy giả vờ như lo lắng hỏi lại “Cắn gì?” trên mặt người đàn ông mang ý cười, giống như đang cùng cô nói chuyện phiếm đơn thuần. Thế nhưng tay đã di động xuống bên dưới, ngón tay thon dài chạm vào nơi tư mật, nhẹ nhàng đè quần lót che giấu nơi riêng tư, cười nguy hiểm, “Cắn chỗ này thì sao?” Vốn dĩ đã bị chơi đùa mềm thành một bãi nước, đột nhiên Cố Khấu giơ tay bắt lấy tay người đàn ông, lắp bắp “Cố tiên sinh!” anh nhướng nhướng chân mày. Cố Khấu căng da đầu nói “Em, em khát!” Cố Chính Giới lười biếng nâng tay, tiểu tình nhân của anh vội vàng nhảy xuống giường, nhanh chân chạy ra ngoài. Đến quầy bar, tùy tiện mở một bình rượu ra uống, ngay cả kim chủ bảo “Đừng uống” cũngkhông để ý. cô thật sự quá sợ đau, cứ nghĩ đến làm tình là da đầu lại tê dại, phải uống một chút rượu mới có thể bớt căng thẳng. Cố Chính Giới bước nhanh tới, nhanh tay cướp bình rượu trên tay cô, nhìn xuống, thế mà bé con uống một hơi gần nửa bình. Người đàn ông tức giận, chỉ vào bình rượu Italy “Em không muốn sống nữa à?” Cố Khấu cũng không biết mình nghĩ gì, thế nhưng dám cùng Cố Chính Giới tranh luận “Sao nào, anh không có tiền mua nó?”

vợ chồng cố gia