Đổng Nguyên xấu hổ nở nụ cười: “Cậu thấy rồi hả, tôi chỉ là rất bội phục cô bé La Duyệt Kỳ có thể co được duỗi được mà thôi.” “Tôi thấy anh cảm thấy tôi không có tiền đồ, rất ấm ức đúng không?” Lăng Triển Dực bị y nói cho nghẹn họng, sau đó cười lạnh "Đây là việc của tôi, không tới lượt cậu lo!" "Đúng, tôi cũng không rảnh đâu mà quản anh. Tôi chỉ muốn chăm sóc Tử Dương cho tốt, cậu ấy tốt bụng, lạc quan vui vẻ tích cực, bản thân có một mình lại gặp Cậu Là Kỳ Tích Của Tôi. Lâm Trạch và Trần Mộng là hai học viên của trường cảnh sát, Lâm Trạch có IQ cao ngất ngưỡng, thành tích học tập đáng nể, là thực tập sinh của đội cảnh sát Tân Giang từ năm thứ 3 đại học, còn Trần Mộng là một người không màng học hành, chỉ chăm chăm kiếm tiền, còn buôn bán Lấy Bùi Lĩnh làm trung tâm, bốn phía xung quanh cậu ngoại trừ một bạn nữ được chủ nhiệm đọc tên lọt vào 20 ra, những người khác đều không có tên. Trương Gia Kỳ rất có lòng tin vào thành tích của mình, không hề ôm hy vọng gì, thứ hai từ dưới lên thôi mà. Chương 44: Kỳ mẫn cảm. So với thi tháng, thành tích liên thi có chậm hơn. Qua một cái cuối tuần, sáng thứ hai, lúc Đoạn Gia Diễn đến lớp, nghe thấy học uỷ đang tán ngẫu thành tích liên thi với bạn cùng bàn. Cậu hỏi một câu: “Có kết quả rồi?”. jF2mh5E. Nơi đâu anh sẽ có thể tìm đượcTình yêu đắm sayMang đến cho ta ngọt ngàoHay là bao đắng cayAnh không biết nhưng anh vẫn mơCố viết nên muôn vần thơMuốn nói ra anh đangNhờ ơ nhơ sắc nhớNgồi ở kế bên emMà như rất xaLòng thương nhưng mà anhSợ không nói raSợ mất đi người tâm tìnhMất đi người bên mìnhCho đến nay anh vẫn còn giấu kínKhi mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm saoCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoĐừng nên quá yêu aiĐừng vẽ tương lai vìSẽ chẳng có điều chi là mãi mãiNhưng mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm sao nàyCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoDù có những đam mêMình biết sẽ không thểMà sao vẫn yêu nhiều như thếThích cậu rồiSao nào sao nàoOh ohSao nào sao nàoQuá thích cậu rồiSao nào sao nàoOh ohNgồi ở kế bên emMà như rất xaLòng thương nhưng mà anhSợ không nói raSợ mất đi người tâm tìnhMất đi người bên mìnhCho đến nay anh vẫn còn giấu kínKhi mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm saoCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoĐừng nên quá yêu aiĐừng vẽ tương lai vìSẽ chẳng có điều chi là mãi mãiNhưng mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm sao nàyCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoDù có những đam mêMình biết sẽ không thểMà sao vẫn yêu nhiều như thếKhi yêu chân thành ta như gã khờBuốt tim buồn nhưng luôn giả vờOk I’m fineI’m fineI’m fineI’m fineKhi mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm sao nàyCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoĐừng nên quá thương aiĐừng vẽ tương lai vìSẽ chẳng có điều chi là mãi mãiNhưng mà mình quá thích cậu rồiPhải làm sao phải làm sao nàyCậu thấy thế được khôngSao nào sao nào sao nàoDù có những đam mêMình biết sẽ không thểMà sao vẫn yêu nhiều như thếMình thích cậu rồiQuá thích cậu rồiVì mình quá thích cậu rồiHow to Format LyricsType out all lyrics, even repeating song parts like the chorusLyrics should be broken down into individual linesUse section headers above different song parts like [Verse], [Chorus], italics lyric and bold lyric to distinguish between different vocalists in the same song partIf you don’t understand a lyric, use [?]To learn more, check out our transcription guide or visit our transcribers forum Thông tin phim Lâm Trạch và Trần Mộng là hai học viên của trường cảnh sát, Lâm Trạch có IQ cao ngất ngưỡng, thành tích học tập đáng nể, là thực tập sinh của đội cảnh sát Tân Giang từ năm thứ 3 đại học, còn Trần Mộng là một người không màng học hành, chỉ chăm chăm kiếm tiền, còn buôn bán các thể loại vật phẩm bị cấm, ngoại trừ võ nghệ cao cường ra không có một kỹ năng nào nổi bật. Hai con người oan gia ngõ hẹp, không đánh không quen biết rốt cuộc sẽ trở thành mối quan hệ như thế nào đây

cậu là kỳ tích của tôi