Như muốn chứng mình cho cô thấy lời nói của mình, Tần Khiêm hai tay giữ chặt mặt cô, nhanh chóng áp đôi môi của mình lên môi cô. Hắn dùng răng và môi mình mở đôi môi đang mím chặt của cô ra, sau đó tha hồ càn quét. Vân Khê mỗi lần bị hắn hôn đều có cảm giác kì lạ Đọc truyện Chiếm Đoạt ( Trần Tử Thao, Hàn Trân) của tác giả Âu Dương Kỳ Nhi. cô ấy trở về rồi." cô ta giả vờ yếu đuối dựa sát vào lồng ngực của Trần Tử Thao mà nức nở, màn kịch này, xem ra diễn không tồi rồi. chỉ có điều không ngờ hắn lại hành sự Sau đó hắn liền đuổi theo, Lâm Trường Tư nhặt nhánh cây trên mặt đất chỉ vào cổ của mình: "Anh thả bọn họ đi đi, bằng không tôi sẽ chết ở đây, đến lúc đó anh cái gì cũng không chiếm được!" "A, vật nhỏ. Cô ghét thứ gì hắn cũng sẽ ghét thứ đó. Còn nếu như cô thích thứ gì thì hắn sẽ bất chấp mọi thủ đoạn mà lấy thứ đó về cho cô. Hắn yêu cô như vậy nhưng đối với cô hắn chỉ là một tên cặn bã. Vậy thì hãy để hắn chiếm đoạt cô trước. Chương 100: Bôi thuốc. Chuông cửa vang bốn năm lần, Uyển Tình nhìn chằm chằm sách ôn tập, bất động như núi. Coi như mình đi vắng là được, hắn rất nhanh sẽ rời đi. Cô không cần để hắn được vào, hắn là cầm thú không biết thoả mãn! Lại cho hắn tiến vào, cô nhất RHl8m6E. Người chồng chiếm đoạt Phương, một cô nàng xinh đẹp, học vấn nửa vời và mơ ước trở thành nhà văn bị tan vỡ ngay khi chỉ mới hai mươi tuổi. Chuyện tình của cô cũng chấm dứt chỉ trong một đêm mưa. Tất cả chỉ để kết hôn với một tay triệu phú. Đối với Phương, đó là bắt đầu cho một chuỗi những bí mật kinh khủng về thân phận của mình. Đón đọc truyện dài kỳ Người chồng chiếm đoạt vào 19h00 vào các ngày thứ 2, thứ 4, thứ 6 và chủ nhật trong tuần, bắt đầu từ ngày 12/08 tại mục Eva Yêu. Thịnh đang ôm Phương, không thấy được biểu cảm của cô lúc này, nhưng anh ta có thể đoán được rằng cô đang sốc lắm. Hai bả vai rũ xuống của Phương đột nhiên cứng đanh lại. - Anh ... nói sao? Phương lắp bắp. Chuyện bố bị bắt vào nhà giam, bị đánh, và rồi mất tích đã là quá sức chịu đựng của cô. Phương không thể tiếp nhận thêm tin bố mất. - Lúc anh tìm được ông ấy thì đã... Thịnh ngập ngừng. Diễn xuất của anh ta chuyên nghiệp từ hình thể cho đến tông giọng, cả cái biểu cảm run rẩy đầy hoảng hốt và thất vọng ấy khiến Phương hoàn toàn tin tưởng những gì hắn nói. Những kẻ trông thì thư sinh đạo mạo, nhưng thực chất lại là kẻ đáng sợ nhất trên đời, luôn là những tay săn mồi ghê gớm. Hắn chẳng cần quan tâm đến việc người khác ra sao, hắn chỉ cần có trò vui để xem. Hai chân Phương rủn ra và ngã khụy xuống, Thịnh vòng tay đỡ lấy cơ thể mềm oặt của cô. Đôi mắt trống rỗng vô hồn của Phương nhìn về phía trước, không có tiêu cự. Giờ thì cô chẳng còn ai bên cạnh, không còn ai để bảo vệ nữa rồi. Vậy thì mục đích để tiếp tục sống của cô là gì đây? Trả thù ư? Trả thù ai bây giờ? - Ai đã giết ông ấy? Thịnh chần chừ, có vẻ như không muốn nói, điều này càng khiến Phương khổ sở và thêm chắc chắn về nhận định của mình. - Đức đúng không? Thịnh cúi đầu, hắn không nhìn vào mắt Phương, buộc cô phải nôn nóng một câu trả lời đến mức điên lên. Phương trừng mắt nhìn Thịnh, ôm lấy mặt anh, buộc anh phải nhìn thẳng vào mắt mình. Giờ thì cô chẳng còn ai bên cạnh, không còn ai để bảo vệ nữa rồi. Vậy thì mục đích để tiếp tục sống của cô là gì đây? - Mau nói cho em đi! Thịnh thở dài, như là không muốn nói, rồi miễng cưỡng gật đầu. - Em phải giết anh ta. – Dù biết là chẳng có tác dụng gì, nhưng Phương không thể nín nhịn cảm giác đau đớn ấy. Cô vịn vào vai Thịnh, đứng dậy và định lao ra khỏi nhà. - Em đi đâu? - Thịnh túm lấy tay cô, kéo giật cô lại phía mình và giữ chặt người cô lại, mặc cho Phương giãy dụa và đấm đá về phía hắn, muốn hắn thả mình ra. – Em giết hắn, bố cũng không sống lại được. Thịnh nói cứ như thể người vừa mới cầm súng và chĩa vào đầu ông Tài không phải là mình, như thể tay hắn chẳng dính chút máu tanh nào. Phương đổ sụp xuống, chẳng còn sức mà vùng vẫy. Thịnh cảm nhận hơi thở khô khan của cô qua những tiếng nấc nghẹn ngào. Cả cơ thể cô lạnh ngắt, nước mắt rơi tí tách từ gương mặt xinh đẹp, đọng lại trên mu bàn tay Thịnh. Nước mắt nóng hổi, khiến tay hắn như bùng cháy. Không hiểu sao, đột nhiên Thịnh cảm thấy trái tim mình nhói lên, hụt một nhịp đập. Khoảnh khắc này chậm lại, tiếng khóc của Phương văng vẳng bên tai, vang vọng và thê lương như thể đó là lời than của oán hồn khốn khổ. - Em có muốn gặp ông ấy không? Thịnh cuối cùng cũng quyết định làm khác đi so với kế hoạch của mình. Hắn vốn muốn thấy Phương phải đau khổ, muốn thấy Phương căm hận Đức, muốn thấy gia đình họ tan nát. Thịnh chưa bao giờ tự hỏi rằng tại sao mình lại muốn thế. Đột nhiên hắn nghĩ rằng, đó có thể là do sự thu hút của Phương, thứ khiến hắn mong muốn nắm giữ cô và trói buộc cô bên cạnh mình. Phương gật đầu. Cả Thịnh và Phương đều không lường trước được rằng, việc đến nhìn ông Tài lần cuối không giúp xoa dịu tinh thần Phương được chút nào. Ngay khi thấy ông Tài trên giường bệnh, gương mặt trắng bợt và đôi môi tím ngắt. Những vết máu trên đầu được lau đi nhưng vẫn còn hơi lem nhem, càng khiến Phương xót xa hơn. Đức ư? Kẻ được bố cô thương tình và nhận nuôi, chăm sóc và yêu thương chẳng khác nsof con đẻ, thế mà anh ta lại làm gì với bố cô đây? Đây là cách mà hắn đáp trả lại cái ân huệ của bố cô ư? Bắn chết ông ấy mà không có lấy chút thương tiếc. Thịnh kéo cô vào lòng mình, áp mặt cô lên ngực để cô khỏi phải thấy hình ảnh đó. Phương đẩy hắn ra. - Đó là bố em. Phương đau đớn nói, và dù hình ảnh trước mặt có kinh khủng đến mấy đi chăng nữa thì cô cũng phải nhìn. Hơn nữa, cô còn phải nhìn cho rõ, xem Đức đã khiến bốc mình phải chết oan ức thế nào, ghi nhớ nó, đợi chờ một cơ hội hoàn trả tất cả. Đức chiếm đoạt mọi thứ của cô. Cô phải lấy lại nó, phải khiến anh xuống mồ cũng không yên ổn được. Nhưng trước hết, có lẽ cô nên rời khỏi đây, đến một nơi nào đó khác, tạm thời gác lại những chuyện kinh hoàng này. - Không được. - Thịnh gạt phăng cái ý định đó của cô. Phương ngạc nhiên, nhíu mày. - Tại sao lại không chứ? Em chẳng còn gì ở đây. - Em còn anh. - Thịnh thì thào bên tai cô, đến lúc rời đi thì lại bất ngờ cầm tay cô lên, đặt vào lòng bàn tay cô một mảnh giấy. Phương không hiểu đó là gì, lật tờ giấy lại xem. Trên đó có ghi “Hợp đồng chuyển nhượng khách sạn” với chữ kí của Thịnh và dấu vân tay đỏ chót dưới ô trống của tên Đức. - Và thứ này nữa. - Thịnh liếc nhìn cô bằng ánh mắt tà mị. *** Đức bị đám tay sai của Thịnh quẳng trong ngõ, cơ thể tàn tạ đầy những vết thương của anh vắt vẻo trên đống túi rác to sụ, mùi hôi xộc lên nhưng Đức cũng chẳng cảm nhận được. Đột nhiên có một bàn tay ai đó nắm lấy tay anh, kéo mạnh, lôi anh xuống khỏi đống túi rác. - Tỉnh lại đi Đức! - Huyền thấp thỏm gọi anh, đôi mắt lờ đờ của Đức khiến anh chẳng thể nhận ra người trước mặt mình là ai. – Mau tỉnh lại! Huyền tát vào má anh. Khi thấy Đức không có dấu hiệu thanh tỉnh, cô buộc phải kéo anh rời khỏi đó. Huyền ghé vai xuống, nâng cơ thể nặng trịch của Đức lên, cõng anh rời khỏi đó. Hai chân Huyền xiêu vẹo, cô tháo giày cao gót vứt đi vì chẳng thể nào cõng một người đàn ông mà lênh khênh trên đôi giày cao chót vót được. Hơi thở nhẹ hẫng của Đức phả vào gáy Huyền, nhắc nhở cô rằng anh còn sống và cần được cấp cứu. Đức thì thào, tiếng gọi đứt quãng và vỡ ra trong cổ họng, nhưng là lời mà Huyền không thể nào quên - Phương... Đức tỉnh lại đã là vài hôm sau. Mùi thuốc khử trùng xộc lên mũi làm anh khó chịu và nhăn mày. Anh nhanh chóng nhận ra Huyền đang nằm gục bên cạnh giường. Đó không phải điều mà anh bận tâm lúc này. Đức ngồi bật dậy, định xuống giường, cắn răng chịu đựng sự đau nhức của cơ thể. Đức giương mắt nhìn Phương với cái vẻ khổ sở đang cố được kìm nén trong tim mình. Ngay từ lúc anh quyết định đóng vai một người xấu, khoảng cách giữa họ đã bị đẩy xa ngàn dặm. - Anh định làm gì! - Huyền gắt lên, níu anh lại. - Phương đang nguy hiểm. Lại là Phương. Đức mở miệng ra liền chỉ nhắc đến Phương. Huyền ấm ức, hét lên với anh. - Anh chỉ biết đến cô ta. Anh nhìn xem, trong lúc anh sắp chết đến nơi thế này, ai là người bên cạnh anh? Huyền sụt sịt, hai mắt đỏ ửng và nước mắt đã đong đầy. Huyền cố nén lại, ấm ức nhìn Đức rồi bỏ ra khỏi phòng. Đức vò đầu, nhìn theo Huyền, thở hắt ra. *** Phương thẫn thờ ngồi trên giường. Mấy ngày liền, lúc nào cô cũng vật vờ như một bóng ma. Thịnh thay cô tổ chức một đám tang nhỏ cho ông Tài. Ngay cả lúc từ biệt ông Tài lần cuối, Phương cũng chết lặng, im lìm và phải dựa vào Thịnh để có thể đứng vững. Sau đó, Phương cũng để mặc cho Thịnh muốn làm gì thì làm. Hắn cũng thay cô xử lý và tiếp quản khách sạn. Phương không can dự, sống như một người đã chết rồi. Thịnh bận rộn với một sự vụ ở công ty, cũng bỏ quên sự tồn tại của Phương. Buổi tối hôm đó, Thịnh không về. Nửa đêm, cô nghe thấy tiếng xô xát ở ngoài cửa. Cánh cửa bật mở, mấy tên vệ sĩ nằm la liệt ở trên mặt sàn. Còn Đức thì đứng trước cửa nhà, toàn thân băng kín, một vài vệt máu lấm tấm trên áo và trên khóe miệng. Phương nhàn nhạt nhìn anh. - Cút đi. Tôi không có liên hệ gì đến anh cả. Đức nhíu mày. Những lời Thịnh nói đều là thật. Hắn muốn chọc ngoáy gia đình Phương, và cuối cùng hắn cũng làm được. Đức giương mắt nhìn Phương với cái vẻ khổ sở đang cố được kìm nén trong tim mình. Ngay từ lúc anh quyết định đóng vai một người xấu, khoảng cách giữa họ đã bị đẩy xa ngàn dặm. Giờ thì Phương căm hận Đức, tất cả bọn họ đều không còn đường quay đầu. - Chúng ta là vợ chồng. - Đức không còn cách nào khác. Đối với Phương, anh đang là một tên khốn. Để cứu được Phương khỏi tay Thịnh, anh sẵn sàng tiếp tục vai diễn này. - Vậy thì anh sẽ thành tên góa vợ ngay bây giờ. Phương nhếch môi cười. Cô rút con dao hoa quả trên bàn trà, nhắm thẳng vào cổ mình mà đâm xuống. Đức trừng mắt nhìn cô. Vẫn là một mũi dao, nhưng thay vì giết Đức, cô lại muốn kết liễu chính mình. Phương không còn gì để mất, cô thậm chí còn có ý định tự vẫn. Liệu Đức có để yên cho cô làm như vậy? Anh sẽ làm thế nào để cứu cô khỏi sự giam cầm của Thịnh? Hay là Đức sẽ từ bỏ? Còn Thịnh và Huyền, hai kẻ đối ngược nhau - một người yêu tha thiết mà không nhận lại được gì, một người đã lỡ yêu mà không hề hay biết, họ sẽ ra sao? Đón đọc truyện dài kỳ Người chồng chiếm đoạt vào 19h00 vào các ngày thứ 2, thứ 4, thứ 6 và chủ nhật trong tuần, bắt đầu từ ngày 12/08 tại mục Eva Yêu. Hai mắt hắn đỏ ngầu như một con thú hoang, liếc nhìn ông Tài. Hắn rút ra một khẩu súng, chĩa thẳng vào đầu ông. Ông Tài nhắm mắt lại. Thông tin truyệnYêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm ĐoạtTác giảNguồn truclamsontrang ; daohoatiencanhĐánh giá từ 156 lượtTruyện Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt kể về một cô gái đang hoan ái với hắn, nhưng nàng lại không có cảm giác gì với hắn, thậm chí nàng còn không muốn nhìn thấy mặt hắn nữa. Nàng hoàn toàn không yêu hắn, càng như thế hắn càng buộc nàng phải nói yêu mình. Nàng đau đến cau mày, trong mắt nổi lên một tầng sương mù nhìn gương mặt tuấn tú của hắn “Muốn như thế nào ngươi mới thả ta đi, mới bỏ qua cho ta…?”Khi nghe nàng nói như thế, ánh mắt hắn hiện lên nỗi thống khổ, gương mặt lạnh lẽo, buông ra những lời đáng sợ “Ta cho ngươi biết Mạc Tiêu Hữu, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ có khả năng rời khỏi ta” Rồi đây cuộc đời của nàng sẽ ra sao, nàng có thoát khỏi bàn tay của hắn hay không ? Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Một chút cũng không hứng thú Chương 49 Chương 50 Trọn bộ Cặn Bã Chiếm Đoạt Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cặn Bã Chiếm Đoạt Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyện full Cặn Bã Chiếm Đoạt của tác giả Lục Yên rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Sắc này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại Hiện đại, sắc Cô là ai? Tại sao cô không nhớ gì cả? Còn anh ta là ai? Cô càng không rõ. Chỉ biết rằng hằng đêm lúc mơ màng anh ta đã mạnh mẽ chiếm đoạt cô trong khi cô không hay biết gì. Đối với Hạ Quân mà nói thì cái tên Hạ Lạc Nhu đã vĩnh viễn khắc ghi trong đầu hắn. Nếu có kẻ nào dám làm tổn thương cô hắn sẽ dùng chính đôi tay mình mà giết chết ghét thứ gì hắn cũng sẽ ghét thứ đó. Còn nếu như cô thích thứ gì thì hắn sẽ bất chấp mọi thủ đoạn mà lấy thứ đó về cho cô. Hắn yêu cô như vậy nhưng đối với cô hắn chỉ là một tên cặn bã. Vậy thì hãy để hắn chiếm đoạt cô trước. Doc truyen can ba chiem doat lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Cặn Bã Chiếm Đoạt full, chương 1, chương cuối. Cặn Bã Chiếm Đoạt wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Cặn Bã Chiếm Đoạt review, Cặn Bã Chiếm Đoạt Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Cặn Bã Chiếm Đoạt Danh sách chương Cặn Bã Chiếm Đoạt Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment " Đơn ly hôn tôi đã liệt kê ra sẵn em chỉ cần kí vào thôi, còn nữa nếu như em thích thì có thể ở lại đây " Kim Taehyung một thân tây âu lãnh đạm ngồi vắt chéo chân đem tờ giấy ly hôn đưa về phía người đối diện Jeon Jungkook lòng đau như cắt khi nhìn xuống tờ giấy kia, rốt cuộc suốt 3 năm qua cậu cố gắng là vì điều gì không phải là vì cuộc hôn nhân này sao? Bây giờ người đàn ông cậu yêu nói kết thúc liền kết thúc như thế à, nực cười thật " Kim Taehyung anh rốt cuộc xem em là cái gì? là món đồ chơi hay đơn giản chỉ là vật thay thế?" Đối với câu hỏi của cậu đặt ra chính Kim Taehyung hắn cũng không biết cậu đối với hắn là gì? Chỉ là bây giờ người hắn yêu đã quay trở về hắn không thể bỏ mặc cô gái kia nhưng còn với cậu hắn tin mình không yêu cậu nên việc ly hôn là lẽ tất nhiên nhưng vì sao trong thâm tâm hắn lại trỗi dậy một nổi đau xót như thế này " Jeon Jungkook vốn dĩ ngay từ đầu chúng ta kết hôn đã không tồn tại hai chữ tình yêu, bây giờ tôi trả tự do cho em, em không muốn sao" " Không tồn tại hai chữ tình yêu? Tự do? haha Kim Taehyung anh khiến em nực cười chết mất" Jeon Jungkook bỗng cười lớn, hai hàng nước mắt bỗng trực trào ra ngoài, cậu đau đớn khi nhắc lại những lời hắn nói sau đó như một kẻ ngốc cầm lấy cây bút một đường kí xuống tên của mình " Được bây giờ xem như chúng ta là hai người xa lạ, em sẽ không làm phiền anh nữa em sẽ rời khỏi đây" Cứ như vậy cuộc sống hôn nhân sau ba năm gắn bó giữa cậu và hắn đã kết thúc, cậu đi hắn không níu kéo hai người cứ như thế mà rời xa nhau, Kim Taehyung nhìn theo bóng dáng cậu mà trong lòng có một nổi khó chịu không thể tả nổi nhưng hắn tin quyết định ngày hôm nay của hắn là hoàn toàn chính xác, hôn nhân không tình yêu thì làm gì có hạnh phúc... [...] " Kim tổng hôm nay chúng ta có hẹn với bên HM tại quán bar On lúc 19h " " Được " Gấp lại vài tờ văn kiện Kim Taehyung mệt mỏi ngã người ra sau ghế, từ cái ngày không còn Jungkook bên cạnh hắn thật sự hoàn toàn suy sụp vì sao ư? chính xác là vì quá nhớ cậu, mỗi ngày đi làm về sẽ có người ra đón hắn sẽ có một bàn ăn chờ hắn thế nhưng từ ngày cậu đi tất cả dường như điều biến mất, hắn cứ ngỡ đó là thói quen thường ngày nhưng không đó quả thật chính là một điều mà không ai có thể thay thế cậu. Lee Sora người con gái mà hắn cho là người hắn thương đã không thể làm được những điều mà Jungkook làm cho hắn, cô chỉ biết suốt ngày mua sắm không hề quan tâm đến hắn dù chỉ một chút nếu có cũng chỉ là những lúc cô ta muốn xin hắn tiền mà thôi. Cảm giác tội lỗi vây quanh hắn khiến hắn điên cuồng tìm kiếm cậu trong vô vọng, cậu dường như bong bóng bốc hơi không để lại dù chỉ là một chút dấu vết Jeon Jungkook em tốt nhất trốn cho kỹ vào đừng để tôi tìm được em!! __Bar On__ Chiếc Lamborghini số lượng có hạn màu đen sáng bóng thiên ngang đậu ngay trước đại sảnh rộng lớn của quán bar khiến cho không ít kẻ thèm thuồng ngước nhìn thế nhưng ngay lập tức mọi ánh mắt đều đổ dồn vào người đàn ông mở cửa bước ra, Kim Taehyung quét ánh mắt nhìn một lượt những con ngươi đang muốn rớt ra ngoài kia đầy vẻ khinh bỉ, đôi chân dài sảy bước vào trong lướt ngang qua những người phụ nữ nồng nặc mùi nước hoa rẻ tiền khiến hắn cảm thấy buồn nôn liền nhanh chân đi vào trong

hắn chiếm đoạt cô